Thursday, May 27, 2010

Tán Ca Thầy

Thầy là vầng trăng sáng, êm soi đêm dài.
Thầy là đại dương chứa dung muôn dòng sông.
Người người ra tắm mát, uống xong no lòng.
Thầy bóng râm vô cùng, mát che muôn loài.
Bầu trời còn nắng ấm cũng như còn Thầy.
Đường đời, dù muôn lối, băo giông trùng vây.
Còn Thầy còn tất cả, giữa khung trời này.
Thầy đến đây một ngày, xóa cơn mê dài.




Thầy là dòng suối mát chứa chan ngọt ngào,Người người nhờ ra tắm thoáng vơi khổ đau.
Lời Thầy dòng sữa pháp thiết tha nhiệm màu.
Thầy! Tiếng kêu lần đầu, bỗng vơi muộn sầu.
Ngày nào đàn chim nhỏ vẫn nương bóng Thầy.
Cuộc đời trọn êm ấm giữa muôn rừng cây.
Còn tìm đâu ra nữa giữa thiên đường này,
Thì dẫu mang hình hài, mỉm vui tràn đầy.
Thầy là vầng dương sáng chói chan hiền hòa,
Lòng từ Thầy ban răi khắp nơi gần xa.
Thầy hiện thân đến xóa tan mê mờ,
Thầy chúng con tôn thờ, kính yêu vô bờ.
Cuộc đời sẽ u tối nếu không có Thầy,
Một lần xin được nói như Ngài A Nan:
“Bầu trời trọn hoang vắng nếu không có Thầy”.
Thầy! Chút tâm đan này, trót mang sâu dầy.
Ngày nào, đàn chim vỗ cánh bay lưng trời,
Một lòng nguyện gieo rắc khắp nơi nguồn vui,
Ngõ hầu mong báo đáp chút ân đại từ.
Thầy, đă đem cuộc đời sáng soi cho người.
Một lời dù ca tán thốt ra ngại ngùng.
Thầy vằng vặc sáng mảnh gương sạch trong.
Giữa lò băng tuyết nhóm lên lửa hồng,
Còn chút tâm si vọng hát ca cúng dường.

(Trình bày : Sư Cô Hạnh Đoan - Viên Hiển)

No comments:

Post a Comment